Câu chuyện của tôi:

60 NGÀY ĐỂ SỐNG

Năm 21 tuổi, một tin bất ngờ đến với tôi, đối mặt với thần chết. Đó là một trải nghiệm thật khó quên.

Tôi thức dậy vào một buổi sáng hoàn toàn khỏe mạnh, yêu đời và tràn đây năng lượng của 1 cậu sinh viên năm thứ 3. Ngay ngày hôm sau, tôi đến bệnh viện lấy kết quả theo phiếu hẹn của bác sĩ, bước vào cửa phòng, Bác sĩ nhìn tôi với vẻ mặt đầy nghiêm trọng: “Trung, bố mẹ cháu có ở đây không?"

Tôi đã bị kết luận bị ung thư biểu mô không hoạt tính, 1 bệnh khá hiếm tại thời điểm đó, với tỉ lệ người mắc bệnh là rất thấp. Tin đó làm tôi bị choáng váng, nó khiến tôi không thể đứng vững. Một phút trước, tôi hoàn toàn ổn định, yêu đời, đầy hoài bão với những giấc mơ lớn - ngay sau đó, tôi lạnh cóng, choáng váng, môi tôi trắng bệch.

Khối u đó chèn ép vào mũi tôi, làm tôi không thở được. Cho đến khi được chẩn đoán, tôi không biết được nguyên nhân tôi bị bệnh đến từ đâu, chỉ nhận được thông tin là bệnh hiếm gặp.

Một trong những điều dưỡng của tôi đã tâm sự với tôi

Bệnh của e hiếm gặp, mấy năm mới có 1 ca. Và ở khoa mình e là ca thứ 2. Trước đó có 1 cô bé 14 tuổi ở Hòa Bình cũng bị, rất tiếc là cô bé đó đã không qua khỏi!

Trong phòng mổ, tôi được chích một chiếc kim lớn nhất mà tôi từng thấy. Bác sĩ muốn phẫu thuật khẩn cấp vì khối u của tôi đã phát triển khá to. Sau mũi tiêm đầu tiên, dù cố giữ tinh thần tỉnh táo để xem chuyện gì đang xảy ra trong phòng mổ thì tôi đã chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Trong 2 tháng đau khổ tôi đã trải qua 4 lần phẫu thuật bao gồm cả Đại phẫu và Tiểu phẫu, khi lên bàn mổ lần thứ 4 tôi phải đối mặt với thực tế rằng đây có thể là giờ phút cuối cùng của tôi, hoặc khoảnh khắc cuối cùng của tôi trong cuộc đời này. Tôi đã may mắn và tôi đã hồi phục hoàn toàn.

Trước khi suýt chết, tôi đã bị ám ảnh về việc đạt được ước mơ của mình, một con người tích cực, con người của công việc và công việc của tôi là giúp mọi người đạt được giấc mơ của họ - tất cả những thứ vẫn còn đó vẫn còn rất nhiều đối với tôi.

Đối mặt với cái chết của mình đã cho tôi nhận ra rằng: Mỗi người từng sinh ra đều có 2 con người bên trong (1 con người chỉ cho đi và 1 con người chỉ nhận lại). Ông trời chỉ tạo ra một trong hai người.

Tôi đã sống cho bản thân mình quá lâu khi còn là một đứa trẻ, khi còn là một thiếu niên, và thậm chí ở độ tuổi 20. Gần như sắp chết đã dạy tôi rằng chỉ cần được sinh ra, cuộc sống của bạn là quý giá, bạn xứng đáng, và việc bạn sống hạnh phúc như thế nào phụ thuộc vào bạn có dám làm cho cuộc sống của bạn ý nghĩa hay không?

Bây giờ, tôi bị ám ảnh về việc làm cho cuộc sống của mình có ý nghĩa thông qua sự phát triển, đóng góp và phục vụ. Tôi đang sống cuộc sống của mình một cách trọn vẹn nhất.

Tôi thức dậy mỗi ngày với niềm đam mê giúp đỡ người khác hiểu được công việc kinh doanh của họ, từ đó họ phát triển được và giúp đỡ được nhiều người hơn nữa.

Không có, chưa từng có, hoặc sẽ không bao giờ là Bạn khác. Khi hết thời gian, câu chuyện về bạn đã kết thúc. Vì vậy, hãy làm cho cuộc sống của bạn có giá trị. Tất cả chúng ta ở đây để thể hiện sự độc đáo của mình theo những cách cao nhất, vĩ đại nhất mà chúng ta có thể mơ ước. Ông trời tạo ra bạn là có lý do.

Theo cách hiểu tích cực và sâu sắc này, bị bệnh năm 21 tuổi là một may mắn to lớn. Tôi học được rằng không ai trong chúng ta nên coi cuộc sống là 365 ngày năm nay giống với 365 ngày của năm trước, hãy cố gắng mỗi ngày và trở thành còn người cho đi để xã hội có được nhiều hạnh phúc hơn.

GoMillions Class

Khám phá những phương pháp kinh doanh mà hàng nghìn doanh nhân ngoài kia (cũng như bạn) đã tạo ra hàng trăm triệu đô la từ kinh doanh trên Thương mại điện tử

Connect With Me